_.•°¯©o(¯`'•.¸((¯`'•. ß맆 Ŧгเєภ๔ 4єשєг_ค6.•'´¯))¸.•'´¯)o©¯°•._
Cám ơn bạn đã đến với diễn đàn..........mong bạn đóng góp thật nhiều để diễn đàn ngày cáng lớn mạnh.......cám ơn.
Tập thể 10A6
_.•°¯©o(¯`'•.¸((¯`'•. ß맆 Ŧгเєภ๔ 4єשєг_ค6.•'´¯))¸.•'´¯)o©¯°•._
Cám ơn bạn đã đến với diễn đàn..........mong bạn đóng góp thật nhiều để diễn đàn ngày cáng lớn mạnh.......cám ơn.
Tập thể 10A6
_.•°¯©o(¯`'•.¸((¯`'•. ß맆 Ŧгเєภ๔ 4єשєг_ค6.•'´¯))¸.•'´¯)o©¯°•._
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

_.•°¯©o(¯`'•.¸((¯`'•. ß맆 Ŧгเєภ๔ 4єשєг_ค6.•'´¯))¸.•'´¯)o©¯°•._

Hoa đào nở, chim én về, mùa Xuân lại đến. Chúc nghìn sự như ý, vạn sự như mơ, triệu sự bất ngờ, tỷ lần hạnh phúc…
 
Trang Chính123GalleryLatest imagesTìm kiếmĐăng kýĐăng Nhập

 

 Nụ hôn của gió 9

Go down 
Tác giảThông điệp
gau_pooh_0702
™§°•Super_Pro_Vip•°§™
gau_pooh_0702


Nữ Tổng số bài gửi : 553
Points : 819
Reputation : 3
Join date : 05/12/2009
Đến từ : A6 pro zip

Nụ hôn của gió 9 Empty
Bài gửiTiêu đề: Nụ hôn của gió 9   Nụ hôn của gió 9 Icon_minitimeFri Mar 26, 2010 7:05 pm

Nó thường xuyên đến 999 hơn, là do Hoàng vẫn chưa lành hẳn, nó thấy hơi áy náy. Hoàng là một anh chàng tuyệt vời, tính tình quá ổn còn ngoại hình thì khỏi phải bàn ( mấy con bé đóng cọc trong 999 của anh chàng suốt ngày chẳng phải vì hắn thì vì ai???), nhưng mà trước Hoàng nó cứ như Heli, trơ và vô cảm. Thực ra gọi là vô cảm thì cũng không hẳn, nhưng mà nó không có cái cảm giác yêu thương, nếu mà yêu được có phải là đời nó lên tiên rồi không hic hic.
[b]Dạo này đám chiến hữu cũng ít tụ tập, là do nó với Hip vẫn chưa chấm dứt chiến tranh một phía, mà đàn đúm thiếu nhân sự thì còn gì vui? Thế nên nó phải sớm làm lành với Hip thôi. Cầu mong là con Hip có nhà( hy vọng là nó tạm bỏ cái chủ nghĩa ngủ ngày cày đêm của cả hội đi), nhưng mà...nhỡ Phong cũng có nhà thì sao? Nhỡ gặp nhau rồi thì đã không làm lành được với Hip thì chớ, có khi lại mâu thuẫn chồng chất mâu thuẫn cũng nên...chậc, thây kệ, cứ lên, được ăn cả, ngã về không vậy ( nghe cứ như dân cờ bạc í). Nghĩ là làm, nó phi ngay lên Cửa Nam.

Đứng trước cánh cổng sắt đen sì đen thui (màu sơn chứ không phải gỉ nhá) của nhà Hip, nó tần ngần mãi mà không bấm chuông, vì nó chưa biết sẽ nói nhưng gì khi gặp Hip cả. Nhưng rốt cục thì nó cũng ấn. Mất 10 phút mới có người ra mở cổng, là mẹ Hip.
- Zin hả cháu? Cháu vào nhà đi.
- Hip có nhà không cô?
- Có đấy. Nó bảo nếu cháu đến thì nói nó không có nhà, nhưng mà 2 đứa cãi nhau mãi thì cô chán lắm. Vào đi, lên phòng nó ấy, làm hoà đi thôi. Con Hip nhà cô nó hơi hiếu thắng, cháu chịu khó nhường nó một tí nhé.
- Vâng ạ, cảm ơn cô.
Hít một hơi dài, nó gõ cửa phòng Hip. Nhưng trước khi tay nó kịp chạm vào cánh cửa thì nó nghe thấy tiếng nói vọng ra, Hip đang nói chuyện điện thoại thì phải, nó không có ý định nghe lén nhưng cuộc nói chuyện của Hip loáng thoáng có tên nó nên nó không thể kìm lại tính tò mò.
“ Cái gì? Có thế mà cũng làm không xong....hả? lại còn bị cảnh sát đuổi nữa...Con Zin nó mà gặp lại anh, nhận ra thì chết cả lũ...thế nên đừng mơ có tiền thù lao nhá...chờ đến tết công gô đi...Hừ..”
Như vậy...lũ ******** chặn nó hôm trước là do Hip thuê sao? Nó không tin vào tai mình nữa. Hip dám làm như thế sao? Sao lại đối xử như thế với nó? Từ lúc nào nó và Hip đã trở thành thù địch đến mức phải sử dụng thủ đoạn thế này?...Câu trả lời mà nó không muốn nghĩ đến nhất dù cho đó là sự thật: từ lúc có Phong. Tự nhiên sao nó thấy căm ghét anh quá. Sao lại cho nó gặp anh, yêu anh, để rồi mất đi con bạn thân? Bản chất con người vốn tham lam, luôn muốn giữ lại cho mình tất cả. Nó ngây thơ nghĩ rằng chỉ cần nó từ bỏ Phong, thì nó và Hip sẽ trở lại như cũ. Nó đã chọn Hip, gạt đi dường như chính trái tim mình, vậy mà nó thu được gì? Cái gọi là tình bạn giữa nó với Hip, liệu có còn không?
Cánh cửa bật mở, Hip bước ra, miệng há hốc khi thấy nó đang đứng đó với hai hàng nước mắt.
- Zin...tao...
Nó gạt nước mắt, quay đầu chạy đi, nó thấy đau lòng hơn lúc nào hết. Mặc cho Hip đuổi theo, mặc cho Hip gọi tên nó khản cổ, nó vẫn leo lên xe, thậm chí không chào mẹ Hip, lúc này đầu óc nó trống rỗng, tâm trí đâu mà nghĩ đến việc chào hỏi nữa chứ...
-------------------------------
Nó lái xe với tốc độ gần như đang trên đường đua, gió táp vào mặt làm nó rát kinh khủng. Gió à, tại sao mày lại làm tao đau đớn đến vậy?
Khỉ thật, sao lại dở chứng đúng lúc thế này, xe nó hết xăng... khu này là khu kỳ quái nhất của Hà Nội, mới có 23h mà đã vắng tanh vắng ngắt rồi. Chúa ơi, nếu quả thực người có tồn tại, và dù cho con không theo đạo, người không thể ban phát cho con dù chỉ một tí tẹo may mắn trong tuần này sao? Hic, mà thôi, con chỉ mong bây giờ chúa ban cho con...một lượng xăng vừa đủ để con đến trạm xăng gần nhất thôi hic hic... Đang rên rỉ thì một...bình xăng đặt xuống ngay cạnh nó, cái mùi nồng nặc khó chịu không lẫn đi đâu được. Nó thốt lên mà không suy nghĩ:
- Úi! Chúa tồn tại thật sao? Tạ ơn chúa.
- Hừ, chúa nào ở đây? Ngồi cầu nguyện thì được ích gì?
....................
- Úi! Chúa tồn tại thật sao? Tạ ơn chúa.
- Hừ, chúa nào ở đây? Ngồi cầu nguyện thì được ích gì?
Giật mình...Giọng nói như gió thoảng ấy, nó đã cố quên đi, vậy mà sao khi nghe lại nó vẫn thấy muốn khóc thế này?
..................................
- Anh theo dõi em ah?
- Bậy nào, dõi theo chứ...anh đi theo em từ lúc em ra khỏi nhà My, gớm quá, đi gì mà cứ như đua, em có phải là con gái không đấy?
- Tại muốn đón gió thôi, trước đây em với lão Zun hay đua như thế lắm, được cái hai đứa đều thích cảm giác mạnh, dù lúc nào cũng thấy thần chết cười sằng sặc ngay trước mặt hic hic... ơ..mà sao anh nói là tạm thời không gặp em cơ mà??? Nhớ em ah?
- Em tự tin nhỉ? Nhưng mà... em nói đúng mới đau chứ, uh...anh nhớ em không chịu nổi đấy, nhớ phát điên lên đấy...
- Hừ, dẻo mỏ...
- Lưỡi có xương đâu...còn em thì sao hả?
- Sao là sao? Em chẳng sao cả.
- Không nhớ anh à?
- Không...
Phong khẽ thở dài. Có vẻ anh chàng thất vọng lắm.
Nó cắn môi...thực ra câu trả lời là “ không lúc nào không nhớ...”, đồ ngốc ạ. Nó vẫn giữ nguyên quyết định của mình, và càng quyết tâm hơn sau khi biết rằng Hip là người thuê đầu gấu chặn đường nó. Vì như vậy có nghĩa là Hip yêu Phong nhiều hơn nó, có thể làm tất cả để có Phong, còn nó thì sao? Ngay cả đối diện với tình cảm thật của chính mình nó cũng làm không nổi, vậy thì nó có tư cách gì để yêu Phong?
(Uh, cái đầu óc u tối của nó chỉ nghĩ được thế thôi, chứ chẳng nghĩ được nếu nó tiếp tục như thế này thì cả ba sẽ chẳng ai vui vẻ...)
- Thôi em về đi, muộn rồi, anh Linh sẽ lo đấy..
-.......
- Anh về đây. Gặp em, anh vui lắm...
- Anh Phong...
- Gì? Không nỡ xa anh à? ( nếu có thể thấy mặt của anh chàng lúc này, cam đoan rằng bạn sẽ thấy nó rất ư là... đểu hic hic)
- Cảm ơn anh...
- Cảm ơn vì bình xăng à? nếu thế thì không cần đâu...xăng dạo này xuống giá rồi ấy mà...
- Cảm ơn vì đã dõi theo em...
-............
----------------------------------
Gần 12 h đêm nó mới về đến nhà. Tối thui. Phong nói rằng lão Zun sẽ lo cho nó ư? Chắc giờ lão đang say giấc rồi cũng nên. Hừ, lo lắng làm gì cho thêm mệt vì một đứa em mà lão cho là “ khốn nạn” chứ...
Mở cửa. Đang mò mẫm tìm công tắc đèn thì điện sang. Trước mặt nó là lão Zun, mặt đằng đằng “sát khí”.lão lo lắng thật ư? chờ nó đến tận giờ này ư? Vậy là nó trách nhầm lão rồi...
- Zun Zun...em ...
Nó bị chặn họng bằng một cái... ôm. Lão Zun ôm nó chặt đến mức nó muốn ngạt thở.
- Zin Zin, anh xin lỗi, anh sai rồi, là anh không tốt, anh đã nặng lời với em... Xin lỗi...
Mới vắng nhà một tí mà lão Zun đã “thông” rồi sao? Không biết lão có... ăn nhầm gì không nữa.
- Anh Zun! Buông em ra...em...không thở được nè...
Lão già Zun vội bỏ nó ra. Khoanh tay trước ngực, lão nói với giọng của một ông già:
- Hừ, làm đứt dòng cảm xúc của tao, mày làm em thế đấy hả?
Nó co chân, “lên gối” một phát vào bụng ông anh dở hơi. Lão nhăn nhó vì quá đau, rồi...
- Mày...chết... với... tao...
Màn rượt đuổi quen thuộc lại diễn ra trong căn nhà quen thuộc với nhân vật chính là hai “diễn viên phim hành động” cũng quen thuộc nốt. Anh em nó lại làm lành rồi. Nó lại là “ông trời” của lão Zun rồi. Sướng!!! ( phởn!!!)
..................................
- Ra vậy...
Nó gật gù khi nghe ông anh của nó kể lại vụ làm lành của lão với con Lùn. Hờ hờ, con bé Hoàng Tâm đã lộ rõ bản chất khi bị lão Zun nghe được cuộc nói chuyện với lũ bạn về việc nó cưa lão chỉ vì yêu “ tài sản” nhà nó ( oạch! cứ tưởng vụ này chỉ có trên phim thôi chứ nhỉ????). Và thế là một quả bom đã được kích hoạt! Đương nhiên người kích hoạt là một cá nhân có lòng tự trọng cao hơn đỉnh Everest là lão Zun, còn nạn nhân chính là con bé mất dạy kia ( hờ hờ, bây giờ lão già cho nó gọi con bé ấy là con mất dạy thoải mái, mỏi mồm thì thôi he he). Cũng may cho lão là con Lùn nó không thù dai, chứ phải nó thì...^_^
----------------------------------
“ Show me you love me
Why did you leave me, all alone...”
“ 046888*** is calling...”
-Ai nhỉ?
Nó nhấc máy.
- Alô. Zin Zin nghe.
- Zin ơi. Cô đây.
Là mẹ Hip...
- Dạ vâng ạ.
- Cháu đến nhà cô giúp cô được không? Từ hôm cháu đến rồi bỏ về đến giờ, con Hip nhà cô nó cứ nhốt mình trong phòng, không chịu ra ngoài, cũng không chịu ăn uống gì cả. Cô lo lắm...
- Cháu...
- Cháu khuyên nó giúp cô được không? Nó không ăn đã 3 ngày rồi...
- Vâng, cháu đến ngay ạ.
Nó lại kỳ cạch lôi xe ra, phi đến nhà Hip. Lần này nó đi với sự lo lắng. Con Hip định tuyệt thực sao? Ngốc quá, nó có giận nữa đâu. Nó biết con Hip chỉ vì quá yêu Phong thôi mà...( quá vị tha).
..........................
Cộc...cộc...
Nó gõ cửa.
cộc...cộc...
Nó tiếp tục gõ. Không có dấu hiệu gì chứng tỏ Hip muốn mở cửa cả. Máu đã dồn lên não, nó gào lên:
- Hip! Mày có mở cửa không thì bảo. Tao điên lên rồi đấy nhé.
-.............
- Tao quên chuyện hôm trước rồi. Mày mở cửa đi. Định chết đói trong đấy à?
-..............
- Con điên này! Tao đã nói là tao quên rồi cơ mà. Sao còn không ra mở cửa hả?
-...................
- Mở ngay! Không là tao phá cửa đấy.
( to mồm thế thôi chứ làm gì dám)
-...............
- Tao tha thứ cho mày...._nó hạ giọng. thực ra thì hét mãi chỉ tổ đau họng.
“ cạch...”
Cửa mở. Con Hip ôm chầm lấy nó, nói trong tiếng nấc:
- Zin ah, tao...hức hức...xin lỗi...tao sai rồi...tao xấu hổ lắm...tao...
- Thôi, không cần phải nói nữa, đi ăn cơm đi, ôm con quỷ đói là mày chẳng sướng tay tí nào, hôm trước tao ôm lão Zun sướng hơn...
- Tao...hức...
- Im! Đi ăn ngay....
Hoà rồi...nó và Hip đã làm lành rồi, lão Zun và con Lùn cũng đã ổn thoả...còn gì vui hơn???
Gió à, mày có vui không?
[/b]
Về Đầu Trang Go down
http://vn.myblog.yahoo.com/gau_pooh_0702
 
Nụ hôn của gió 9
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
_.•°¯©o(¯`'•.¸((¯`'•. ß맆 Ŧгเєภ๔ 4єשєг_ค6.•'´¯))¸.•'´¯)o©¯°•._ :: Thư viện :: Thơ, văn hay-
Chuyển đến